
Nếu như thưở bé, khi nghe chuyện "Ngàn lẻ một đêm", Ba Tư với chúng ta là một đất nước xa lắc lơ đâu đó trên địa cầu. Lớn chút nữa, ta say mê với những cuộc phiêu lưu quả cảm của chàng Sinbad. Lớn hẳn, ta bắt đầu tập tành xem thời sự, ta biết Trung Đông qua cụm từ "Hồi giáo cực đoan", qua những cuộc ném bom liều chết diễn ra hàng tháng, hàng ngày. Tôi đã bắt đầu thay đổi cách nhìn của mình về vùng đất này từ sau khi đọc cuốn "Người đua diều" của Khaled Hossini. Đây là nơi không chỉ có ném bom hay khủng bố. Đó là lý do tôi chọn mua cuốn sách nay để tìm hiểu thêm về vùng đất này. Hơn nữa, ngòi bút của Phương Mai và tuyên ngôn về chủ nghĩa xê dịch của cô ở cuốn sách trước đã là một bảo chứng cho nội dung của cuốn sách.
Quả thật, thế giời Trung Đông đó với ta toàn những điều bí ần như những câu chuyện kể về xứ Ba Tư hay chàng Sinbad. Lời kể của Mai cùng những trích dẫn, diễn giải cụ thể giúp tôi hiểu rõ hơn rất nhiều về thế giới Hồi giáo: từ ý đồ (có thể coi là) tốt của tiên tri Mohammad, đất nước Hồi giáo trở nên hùng mạnh rồi trải qua chia cắt như thế nào. Liệu "Mùa xuân Ả Rập" có thật sự thành công, và là mong muốn của người dân? Tại sao chủ nghĩa độc tài lại có thể tồn tại lâu và được nhiều người dân ủng hộ? Bất kì điều gì, đến những quy định tưởng như ngược ngạo vẫn có thể tồn tại ở đây. Có lẽ chúng ta đã có một cái nhìn định kiến về thế giới Hồi giáo. Từ hàng thế kỉ nay, tất cả những gì ta biết về mảnh đất này đều thông qua tư liệu của phương Tây - nơi mà đa số theo Thiên Chúa Giáo (kẻ thù số một của Hồi giáo). Đã đến lúc cần có một cái nhìn toàn diện hơn, nhìn từ trong lòng nó.
Đây là một cuốn sách rất hay. Tác giả không chỉ ghi lại nhưng điều tai nghe mắt thấy, mà còn trích dẫn và giải thích khá cặn kẽ, giúp cho người đọc dễ dàng tiếp thu.